Nhân vật Dịu trong 'Vĩ tuyến 17, ngày và đêm' do NSND Trà Giang thể hiện đã để lại dấu ấn khó phai trong lòng nhiều thế hệ khán giả (Ảnh: Chụp màn hình).
NSND Trà Giang nói, dù đã đóng một số phim trước đó, bà vẫn còn cảm xúc của một cô sinh viên mới ra trường. Chứng kiến những câu chuyện tại vĩ tuyến 17, bà thấy trong mình dâng lên tình cảm lớn lao dành cho đất nước.
Trong ký ức của nghệ sĩ, quá trình làm phim vô cùng khốc liệt. "Chúng tôi vừa quay phim, vừa sinh hoạt như những người lính nơi chiến trường, nhiều khi thời gian nằm dưới hầm nhiều hơn trên mặt đất", bà kể lại.
Thậm chí, khi quay được một số cảnh tại vĩ tuyến 17, do chiến trường quá khốc liệt, NSND Trà Giang và đoàn phim buộc phải ra Hà Nội để thực hiện những cảnh quay tiếp theo.
Những thước phim khắc họa thực tế chiến đấu trong Vĩ tuyến 17, ngày và đêm được giới chuyên môn đánh giá cao. Năm 1973, tại Liên hoan phim Quốc tế Moskva, phim đã giành được giải của Hội đồng hòa bình Thế giới, NSND Trà Giang đoạt giải Nữ diễn viên xuất sắc.
Được biết đến như một gương mặt nổi bật của nền điện ảnh cách mạng nước nhà nhưng Trà Giang sớm chia tay với nghệ thuật sau khi tham gia 17 bộ phim. Điều này để lại nhiều tiếc nuối trong lòng khán giả yêu mến bà.
Từ giã đóng phim, NSND Trà Giang về trường Điện ảnh dạy diễn xuất. Từ khi về hưu năm 1998, nghệ sĩ lại có thêm niềm đam mê với hội họa.
Nhiều năm qua, "chị Dịu" Trà Giang sống một mình trong căn hộ chung cư trên đường Phạm Ngọc Thạch (Quận 3, TPHCM). Căn hộ không quá lớn nhưng có đủ không gian cho bà sinh hoạt và vẽ tranh.
"Hội họa đối với tôi cũng là một cách thiền. Và tôi nhìn cuộc đời như đứa trẻ lần đầu nhìn thấy, hội họa có cái bản năng nguyên khôi như tranh trẻ thơ chơi đùa với sắc màu…
Tôi vẽ giống như hơi thở, như sự vận động không ngưng nghỉ để khám phá bản chất của tâm thức, loại trừ mọi chất bẩn còn tồn đọng. Và đấy cũng là một phương pháp tu tập", NSND Trà Giang chia sẻ với phóng viên Dân trí.
Dù tuổi đã cao, vẻ đẹp của cô Dịu ngày nào vẫn hiển hiện trên gương mặt cũng như thần thái của mỹ nhân dòng phim cách mạng Việt.
Nữ nghệ sĩ tâm sự, mặc dù cả thời trẻ, bà đã "cháy" hết mình cho những vai diễn. Song nhiều năm qua, bà luôn thấy nhớ nghề. Nhiều lúc, Trà Giang cũng muốn nhận lời tham gia một bộ phim, nhưng vì đã có tuổi nên đành gác lại.
NSND Như Quỳnh
Như Quỳnh sinh ra trong một gia đình nghệ thuật, bố mẹ là cặp đào - kép nổi tiếng của cải lương Việt Nam là Tiêu Lang - Kim Xuân. Bà tốt nghiệp ngành đào tạo diễn viên của trường Sân khấu Việt Nam (nay là trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội) năm 1971.
Hai năm sau, Như Quỳnh nhanh chóng ghi dấu ấn với vai y tá Mai trong bộ phim cách mạng Bài ca ra trận. Nhưng phải đến vai Nết trong Đến hẹn lại lên, nghệ sĩ mới thực sự tỏa sáng.
Hình ảnh cô Nết - liền chị xinh đẹp, vấn khăn mỏ quạ, mặc áo tứ thân đằm thắm - đã trở thành huyền thoại trong lòng khán giả, gắn liền với sự nghiệp diễn xuất của Như Quỳnh. Vai diễn giúp bà đoạt giải Diễn viên xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 3.
Nhan sắc trẻ trung, xinh đẹp của NSND Như Quỳnh trong vai Nết của 'Đến hẹn lại lên' (Ảnh: Chụp màn hình).
Ít ai biết rằng, khi Như Quỳnh được đạo diễn Trần Vũ mời đóng Đến hẹn lại lên, bố mẹ của bà đã rất lo lắng bởi bà là người Hà Nội nhưng lại phải vào vai một cô gái nhà quê của thập niên 1940.
Dù Như Quỳnh cũng có chút "vốn liếng" về đời sống phụ nữ thời xưa nhưng bố mẹ của bà vẫn quyết định dẫn con gái đến nhà giáo sư Hoàng Như Mai để bà được nghe về con gái Kinh Bắc thời xưa, từ đó có hình dung rõ ràng hơn về nhân vật.
Trong quá trình đóng Đến hẹn lại lên, Như Quỳnh nhớ mãi phân cảnh Nết gặp lại người yêu sau nhiều năm xa cách. Bà nói: "Tôi phải khóc nhưng là khóc trong nụ cười hạnh phúc. Đây là cảnh rất khó vì khi đó, tôi mới chỉ 18, 20 tuổi chưa có kinh nghiệm, phải diễn đi diễn lại không biết bao nhiêu lần".
Sau đó, đạo diễn Trần Vũ phải giải thích, khơi gợi để giúp Như Quỳnh thể hiện được hình ảnh dòng nước mắt trên gương mặt của một người hạnh phúc là như thế nào.
Sau thành công của Đến hẹn lại lên, NSND Như Quỳnh vẫn tham gia diễn xuất không ngừng nghỉ. Nghệ sĩ từng góp mặt trong nhiều bộ truyền hình nhưĐừng bắt em phải quên,Hương vị tình thân, Hành trình công lý… và dự án mới nhất là phim điện ảnh Chạm vào hạnh phúc.
Chia sẻ với phóng viên Dân trí, NSND Như Quỳnh nói, bà thấy may mắn khi ở tuổi gần 70 vẫn được các đạo diễn mời đóng phim.
Trong đời thường, khi không đi làm phim, bà dậy sớm để đi chợ, nấu ăn cho gia đình. Hiện gia đình nghệ sĩ Như Quỳnh ở phố Hàng Đào - một khu phố cổ ở Hà Nội lúc nào cũng nhộn nhịp, ồn ào. Tuy nhiên, bà hạn chế ra ngoài vì thích sự yên tĩnh.
"Tôi thích ở nhà để nấu nướng, đọc kịch bản và hạn chế xuống phố, chắc do tuổi già nên không thích sự náo nhiệt nữa. Dù nhà có người giúp việc nhưng tôi vẫn muốn vào bếp nấu ăn cho chồng con. Chiều rảnh, vợ chồng rủ nhau đi tập thể dục. Ở tuổi 69, tôi chỉ bị đau xương khớp và vẫn đi lại nhanh nhẹn là tốt lắm rồi", bà nói.
NSƯT Thanh Loan
Năm 1986, phim Biệt động Sài Gòncủa đạo diễn Long Vân ra mắt, tạo nên cơn sốt khắp cả nước, trở thành một trong những tác phẩm kinh điển của điện ảnh cách mạng Việt Nam. Đây cũng là dự án đưa tên tuổi của nhiều diễn viên đến gần với công chúng, trong đó có NSƯT Thanh Loan thủ vai ni cô Huyền Trang.
Hình ảnh nữ chiến sĩ biệt động khoác áo tu hành với đôi mắt sâu thẳm, cuốn hút cùng tính cách mạnh mẽ, gan góc đã để lại dấu ấn đậm nét với nhiều thế hệ khán giả.
Trước khi nổi tiếng với Biệt động Sài Gòn, NSƯT Thanh Loan từng góp mặt trong nhiều bộ phim như Bài ca ra trận, Tuổi thơ, Bản đề án bị bỏ quên, Phương án ba bông hồng…
Bà thường xuyên được giao những vai cô giáo, giao liên, kỹ sư… hiền lành, nhẹ nhàng. Do vậy, vai diễn ni cô Huyền Trang tạo nên bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của nữ nghệ sĩ.
Thời điểm ấy, bà đã có gia đình, đang làm đạo diễn cho Truyền hình an ninh. Trong chuyến đi công tác vào TPHCM năm 1984, Thanh Loan tình cờ gặp họa sĩ Trịnh Thái, người thiết kế mỹ thuật chính của phim.
Nghe họa sĩ nói chưa tìm được diễn viên đóng vai ni cô Huyền Trang dù phim đã quay 1 năm nay, bà liền đề xuất cho mình đọc kịch bản. Nhận thấy nhân vật có cá tính nổi bật, Thanh Loan quyết định xin phép cơ quan đi làm phim, không biết rằng thời gian quay kéo dài suốt 4 năm.
Trong cuộc trò chuyện với phóng viên Dân trí, Thanh Loan nói vai nữ chiến sĩ biệt động Huyền Trang đến với mình như định mệnh.
"Tôi xem đó là nốt thăng đẹp đẽ nhất trong cuộc đời làm nghệ thuật của mình. Mỗi lần nhắc đến, trong tôi luôn dâng lên cảm xúc tự hào vì đã có một vai diễn để đời, sống mãi với thời gian", bà cho biết.
Để hoàn thành vai diễn, Thanh Loan phải cắt đi mái tóc dài vì ngày xưa không có mũ cao su để nịt đầu. Tiếp đó, nghệ sĩ vào chùa Dược Sư ở 1 tuần, ăn cơm chay và tập cách tụng kinh, gõ mõ, đánh chuông, cách đi khất thực để giống như một người tu hành. Mặt khác, bà tập chèo ghe, ngâm mình trong sông nước Nam Bộ…
Dù bỏ đi mái tóc, Thanh Loan lại may mắn nhận được sự ủng hộ từ gia đình. Chồng bà là một giáo sư, tiến sĩ Toán học, nhiều năm sống ở nước ngoài nên tôn trọng và thông cảm cho nghề nghiệp của vợ.
Khi ấy, vì thời gian quay phim quá dài, bà từng đón bố ruột, mẹ chồng và các con vào đoàn phim. Nghệ sĩ cho biết, mẹ chồng mình cũng tham gia một vai quần chúng trong Biệt động Sài Gòn.
Sau 37 năm, nhiều khán giả vẫn gọi Thanh Loan là ni cô Huyền Trang. Bà chia sẻ với phóng viên Dân trí: "Tôi thấy mình thật may mắn vì có một vai diễn để đời, bước ra ngoài cuộc sống. Nhiều khán giả còn đặt tên con là Huyền Trang dù nhân vật của tôi rất khổ, chịu đựng và gặp nhiều thiệt thòi".
Ni cô Huyền Trang cũng là vai diễn cuối trong cuộc đời hoạt động nghệ thuật của NSƯT Thanh Loan. Sau thành công của phim, bà chuyển sang làm đạo diễn phim tài liệu, giữ chức Phó Giám đốc Hãng phim Công an.
Vì vậy, bà không còn thời gian để xuất hiện trên màn ảnh, phần vì không tìm được kịch bản đủ hay và một nhân vật giúp bà vượt qua cái bóng của ni cô Huyền Trang.
Người ta thường nói "hồng nhan bạc phận", nhưng điều đó lại không đúng với mỹ nhân điện ảnh một thời - Thanh Loan.
Ở tuổi thất thập, dù tóc đã ngả màu pha sương nhưng NSƯT Thanh Loan vẫn mang nét đẹp hiền hậu và thanh lịch. Mỹ nhân màn ảnh một thời với đôi mắt buồn sâu thẳm, từng khiến bao chàng trai "đổ gục" hiện có cuộc sống gia đình bình yên, giản dị bên ông xã.
Bà nói, có lẽ quen ăn theo "kẻng", ngủ theo giờ, sống chỉn chu nên luôn hài lòng với những gì mình đang có…
Và có thể vì bình yên và vắng bóng quá lâu nên có thời điểm, Thanh Loan dính vào những tin đồn ác ý như bị đánh ghen, tạt axit, đi tu…
Chia sẻ về điều này, "ni cô Huyền Trang" bộc bạch: "Tôi nghĩ là nghệ sĩ, người của công chúng sẽ khó tránh khỏi những tin đồn ác ý và thị phi. Sẽ có nhiều người yêu mến nhưng cũng có người ghét bỏ, đố kỵ và bịa đặt. Đó là chuyện rất đời. Tôi xem nó là bình thường và không để tâm tới".
Trước câu hỏi: "Ở độ tuổi này, bà sợ nhất là điều gì?", Thanh Loan cho biết: "Tôi chỉ sợ sức khỏe của mình kém thôi. Tôi là người thích ngao du, đi chơi nên tôi lập nhóm "Hoa chân" để thi thoảng bạn bè, anh chị em nghệ sĩ lại gặp gỡ, giao lưu với nhau".
NSƯT Thanh Tú
Giai đoạn 1960-1964, NSƯT Thanh Tú dành thời gian học tập tại trường Sân khấu Hà Nội (nay là Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội).
Sau tốt nghiệp, Thanh Tú đóng nhiều phim như Biển lửa, Tiền tuyến gọi, nhưng đến năm 1975, tên tuổi của bà mới vụt sáng với vai nữ cán bộ cách mạng tên Nhu trong phim Sao tháng Tám.
Vai diễn đã giúp nghệ sĩ giành giải Nữ diễn viên xuất sắc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ IV, năm 1977.
Nhu là nhân vật có nhiều số phận, đòi hỏi diễn viên luôn phải trau dồi năng lực Thanh Tú nói: "Tôi đã phải cố gắng để thể hiện nhân vật Nhu vì lúc đó, tôi còn trẻ, mới vào nghề, chưa có kinh nghiệm. Nhưng tôi cứ vào vai một cách chân thật thôi, chứ không có kỹ thuật gì nhiều".
Với Thanh Tú, Sao Tháng Támlà hồi ức đẹp trong cuộc đời nữ nghệ sĩ. Thời gian có thể đổi thay nhưng dấu ấn, chứng nhân lịch sử vẫn còn được nhắc nhớ trong tác phẩm.
Sau bộ phim, Thanh Tú không tham gia diễn xuất nhiều. Nói về sự vắng bóng của mình, Thanh Tú cho biết, ngoài làm diễn viên, bà còn làm công tác đạo diễn. Sau đó công việc chủ yếu là đào tạo cho các thế hệ diễn viên trẻ nên bà không đóng kịch nữa.
Còn với phim truyền hình, nghệ sĩ nói từng nhận một số bộ phim nhưng luôn có cảm giác thể hiện không tới. Bà khẳng định: "Tôi nghĩ một khi mình thôi làm nghề có nghĩa mình khó tiến bộ hơn được, nên mình muốn dừng lại".
Tháng 11/2022, sau nhiều năm xa rời sân khấu, NSƯT Thanh Tú trở lại với vở kịch Giác, cùng lúc thể hiện 4 vai. Tác phẩm dự thi Liên hoan Quốc tế sân khấu thử nghiệm Hà Nội lần thứ V và đoạt Huy chương vàng.
Với Thanh Tú, sân khấu đến với bà như một định mệnh. Tình yêu với sân khấu kịch đã ăn sâu vào máu, hơi thở và cả nhịp sống đời thường của nghệ sĩ, là "mối tình" đầy duyên nợ, đậm sâu.
Hiện tại, NSƯT Thanh Tú sống tại nhà riêng trong con ngõ nhỏ ở Hồ Tây. Căn nhà bé xinh nhiều cây xanh, giản dị và bình yên. Ba năm nay, bà chuyển về đây sống cùng con gái. Nghệ sĩ nói vui: "Đánh mất tự do vì con cháu".
Đến thời điểm này, bà vẫn luôn tự hào khi đã tự mình nỗ lực để có cuộc sống như bây giờ. Dẫu trải qua sóng gió hôn nhân, Thanh Tú vẫn cảm thấy bình yên và nhẹ nhõm vì nhận ra được những triết lý sống đúng đắn.
Thanh Tú của hiện tại (Ảnh: Toàn Vũ).
Bà tìm đến đạo Phật để được là chính mình và sống bình yên. Thanh Tú nói: "Đạo Phật giúp tôi ngộ ra được nhiều chân lý sau chuỗi ngày không bình lặng đã đi qua trong cuộc đời tôi. Tôi tự sám hối bản thân khi theo Phật: Tự nhiên chờ cái đến. Thanh thản tiễn cái đi. Yêu những điều không muốn. Tâm nhàn như mây trôi".
Thế nhưng trong sâu thẳm trong trái tim, người phụ nữ ấy vẫn khát khao và đợi chờ một tình yêu. "Tôi vẫn chờ đợi một "hiệp sĩ" bao nhiêu năm nay trong lòng tôi. Tôi vẫn chờ một điều không bao giờ đến. Nhưng nếu như tôi không chờ, tôi chẳng có lẽ gì để sống nữa", bà trải lòng.
(Theo Dân Trí)
" alt=""/>Cuộc sống của những 'bông hồng' điện ảnh cách mạng Việt Nam giờ ra sao?![]() |
Minh Trang có quan niệm sống rằng: hãy đối xử với người khác theo cách bạn muốn người khác đối xử với mình. |
Sinh năm 1990, Minh Trang đã từng đạt giải 3 cuộc thi tài năng sinh viên của ĐH Sân khấu Điện ảnh. Cô là một trong 10 sinh viên xuất sắc tham gia khóa học 2 tháng về quy trình sản xuất phim tại Hàn Quốc, có điểm số cao nhất lớp trong suốt 4 năm học và vào top 12 cuộc thi hoa khôi của trường vào năm 2010.
Không chỉ làm một nữ đạo diễn, cô bạn Hoàng Minh Trang còn kiêm thêm những công việc như MC, đóng quảng cáo, người mẫu ảnh… Với Trang, điều khiến cô đến với nghề đạo diễn là ước mơ muốn làm bộ phim về cuộc đời mình nhưng sau 4 năm học thì dường như điều đó đã thay đổi.
Kiên quyết theo đuổi niềm đam mê
- Điều gì đã khiến Minh Trang lựa chọn nghề đạo diễn?
Câu hỏi này khiến em nhớ lại câu hỏi lần đầu tiên khi em thi vấn đáp vào ĐH Sân khấu Điện ảnh Hà Nội: “Tại sao em lại chọn ngành đạo diễn”. Và em đã tự tin nói rằng: “Thưa thầy, vì em muốn làm một bộ phim về cuộc đời mình”.
Đó là câu trả lời của em 4 năm trước, và bây giờ khi được hỏi lại lần nữa, thì em vẫn không thay đổi, chỉ có điều nó không còn đơn giản như vậy. Em muốn làm những bộ phim về nhiều hoàn cảnh, số phận khác nhau trong cuộc sống. Dù cuộc sống của họ có như thế nào, em vẫn muốn chỉ ra những điều tốt đẹp trong đó. Nên hầu hết các bộ phim mà em đạo diễn đều là cái kết có hậu.
Ngoài ra, em yêu thích nó bởi đây là một nghề hấp dẫn cho sự sáng tạo. Đây cũng là nghề cho em nhiều cơ hội đi xa, được trải nghiệm, cảm nhân cuộc sống và hòa mình vào nó.
- Việc làm một nữ đạo diễn có khó so với em tưởng tượng? Điều gì theo em là quan trọng đối với nữ đạo diễn?
Quả thật làm nữ đạo diễn luôn gặp nhiều khó khăn hơn các nam đạo diễn về nhiều lĩnh vực nhưng không phải chính vì thế mà phái nữ lại tỏ ra thua kém.
Đối với nữ đạo diễn thì có 3 điều quan trọng nhất là sự nhạy cảm - có những sự việc thỉnh thoảng xảy ra trong cuộc sống, hoặc những việc ngày vẫn diễn ra nhưng đòi hỏi người đạo diễn phải nhạy bén và nắm bắt nó. Yếu tố bản lĩnh cũng rất quan trọng. Bản lĩnh là khi phải chịu nhiều áp lực, nhưng bản thân vẫn phải vượt qua để hoàn thành và chứng minh được thành quả của mình.
![]() |
Phim ảnh là môn nghệ thuật thứ 7, mà đã là nghệ thuật thì mỗi người đều có cảm nhận riêng, nhận xét riêng của mình. Có người khen hay, có người chê dở. Đã từng có người cho rằng em chỉ là một đạo diễn chăm chỉ, không có năng khiếu hay cá tính đặc biệt. Nhưng bằng bản lĩnh của mình, em đã và đang chứng minh cho họ thấy rằng: “Thành công không bao giờ bỏ rơi những con người chăm chỉ. Rồi đến một ngày, năng khiếu cũng sẽ bị sự lười nhác bỏ quên. Còn đam mê và sự chăm chỉ sẽ tạo nên những tài năng thật sự”. Và yếu tố cuối cùng đó chính là sức khỏe.
- Vậy trở ngại lớn nhất với bản thân em là gì?
Trở ngại lớn nhất của bản thân em là vấn đề về thời gian. Sinh ra trong một gia đình không ai làm nghệ thuật, bố mẹ đã ngăn cản quyết liệt. Em phải thi và học tại một trường khác. Tới năm thứ 2 em đã giấu bố mẹ để thi vào SKĐA. Lúc đó, thấy em có niềm đam mê với ngành học này nên bố mẹ cũng ủng hộ.
Một điểm nữa là đôi khi để có thêm ý tưởng, em cần nhiều thời gian để tìm hiểu. Nhưng em phải làm việc nhà, và bố mẹ lo em gặp nguy hiểm nên thường không được phép về muộn, đi xa dài ngày. Đôi khi đối với em đó là một áp lực rất lớn. Em đã phải có nhiều cuộc nói chuyện với gia đình để mọi người thông cảm và hiểu hơn về nghề nghiệp của em.
- Nghề đạo diễn hoàn toàn vất vả, khắc nghiệt, có bao giờ em nghĩ mình sẽ bỏ cuộc?
Nghề đạo diễn thực sự rất vất vả và khắc nghiệt, đặc biệt với các bạn nữ. Nhưng nó khiến em trưởng thành, mạnh mẽ, hiểu cuộc sống hơn. Trước đây khi chỉ là một cô bé 18 tuổi ngây thơ, yếu ớt, nhẹ nhàng váy áo thì ngày hôm nay em đã là một cô gái 23 tuổi tự tin, chín chắn, độc lập. Và em chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ từ bỏ nghề đạo diễn. Bởi nó không chỉ là niềm đam mê mà còn là động lực giúp em thực hiện được ước mơ làm một bộ phim về cuộc đời của mình.
Người trẻ và hành trình làm phim
![]() |
- Em có thường xuyên đi xa để làm phim?
Em không thường xuyên đi quá xa, mới đi các tỉnh phía Bắc. Nhưng kỷ niệm em nhớ nhất đó là chuyến đi học ngắn hạn tại Hàn Quốc năm 2011. Khi đó là lần đầu tiên làm phim về đề tài thể thao, em lại không phải người làm đạo diễn mà “được” chọn là diễn viên đóng chung với một bạn Hàn Quốc. Có những cảnh quay rất khó để thực hiện và diễn xuất, nhưng em đặc biệt thích thú với cách chăm sóc diễn viên chuyên nghiệp và tận tình của đoàn ekip làm phim. Đó là một trải nghiệm mới lạ thú vị cho một đạo diễn trẻ như em.
- Tác phẩm nào khiến em mất nhiều công sức nhất?
Từ trước đến nay em đã làm được khoảng 15 tác phẩm, tất cả đều là phim bài tập tại trường hoặc phim tham gia các hoạt động xã hội. Thể loại khá phong phú như talk show, clip ca nhạc, phóng sự tài liệu nhưng chủ yếu vẫn là thể loại phim truyện ngắn.
Bộ phim mà em đã bỏ ra nhiều công sức nhất là phim ngắn Linh hồn - bài tập môn nghiệp vụ đạo diễn năm thứ 3. Đó là lần đầu tiên em muốn thử sức mình với thể loại phim hơi ma mị. Bởi vậy, tất cả thời gian trong phim đều quay buổi đêm với các bối cảnh chính là đường làng quê vắng vẻ và nghĩa trang.
Ban đầu đi tìm bối cảnh là một công đoạn khó khăn, em đã mất gần một tháng để có thể tìm được bối cảnh ưng ý, và khi tìm được phải lo bố trí đèn, các thiết bị làm phim khác như boom, ray, máy nổ.
Ngày quay đã được cố định và thiết bị đắt tiền đã được thuê đầy đủ, nhưng cứ mang đồ ra là trời lại mưa, cả đoàn lại bê đồ vào. Người ướt hết nhưng chỉ lo các thiết bị đó bị nước vào thì hỏng không thể đền được. Cứ ròng rã như vậy suốt 3 ngày, cả đoàn chưa quay được 1/5 số phân cảnh. Vậy là 3 ngày đó với công sức và hơn 20 triệu bỏ xuống sông xuống biển. 2 tuần sau, thấy trời hết mưa, cả đoàn quyết tâm làm lại. Thời tiết có đỡ hơn nhưng vẫn mưa, phải cố gắng khẩn trương.
Khi quay ở nghĩa trang, em rất sợ hãi. Trước đó, thậm chí em còn chưa đến nghĩa trang bao giờ, đặc biệt là vào buổi đêm.
Một kỷ niệm khác khi quay tại nghĩa trang là chúng em phải thuê đắp một cái mộ giả, nhưng do trời mưa dài ngày, mộ giả bị ngập úng nước, diễn viên không thể vào đó để diễn xuất được. Bắt buộc bọn em phải chuyển bối cảnh sang mộ thật gần đó. Sợ hãi vô cùng, thắp hương khấn vái xin nhiều lần nhưng khi diễn viên diễn bản thân quay phim cũng sợ, đạo diễn là em thì vừa mệt mỏi, buồn ngủ, vừa sợ hãi nhưng để hoàn thành được bộ phim một cách tốt nhất, em vẫn phải vượt qua tất cả.
Phân đoạn ở đó hoàn thành, ngày hôm sau khi quay lại dọn dẹp đồ đạc, nhìn lại ngôi mộ đó thì ngay tại chỗ rạng sáng sớm đó diễn viên ngồi xuất hiện một con rắn nằm hiên ngang. Cả đoàn sợ hãi, bỏ chạy không dám quay lại đó nữa. Vất vả như vậy nhưng bộ phim lại không được như mong muốn, sau đó em còn thường xuyên bị ngất và phải truyền nước, sụt mất 5kg.
- Khi mà bao nhiêu công sức làm phim đều trở nên vô ích, em có thấy chán nản và có ý định sẽ từ bỏ nó không?
Em và đoàn làm phim đã bỏ ra 3 ngày với bao công sức, tiền bạc mà chỉ được 1/5 phân cảnh, thực sự là rất nản chí. Em đã mất thêm gần 10 ngày để suy nghĩ, bình tĩnh đắn đo xem mình có nên tiếp tục làm kịch bản này nữa không, hay phải sửa nó như thế nào.
Thậm chí em còn bị stress rất nhiều ngày vì không phải chỉ công sức mình bỏ ra mà còn 15 người khác cũng đã quá mệt mỏi. Nhưng cuối cùng em lại gọi điện cho từng người, rất may là mọi người đều có cảm hứng với kịch bản này nên cũng tiếp thêm cho em rất nhiều nghị lực để hoàn thành. Vậy nên, một bộ phim là công sức của rất nhiều người, mỗi người đều có vai trò riêng nhưng lại cùng nỗ lực, tiếp sức cho nhau tạo nên thành quả chung. Đó là một ý nghĩa tuyệt vời của tình bạn, tình đồng nghiệp.
- Để hoàn thành một bộ phim chắc hẳn rất tốn kém. Vậy em có làm thêm công việc gì để đáp ứng được chi phí sản xuất?
Làm một bộ phim tất nhiên vô cùng tốn kém, nhưng cũng có không ít những bộ phim kinh phí thấp mà vẫn đạt hiệu quả cao. Vì điều cuối cùng ở phim đó là thông điệp được tới khán giả. Tính sơ sơ thì mỗi phim ngắn 10 phút phải làm mất 2 ngày, tốn khoảng 20 triệu đồng.
Mỗi một năm học, phải làm ít nhất 2 phim. Tuy vậy nếu có thể cùng kết hợp với quay phim, diễn viên trong trường và các mối quan hệ khác trong nghề thì có thể bớt chi phí.
Với chi phí tốn kém như vậy, ban đầu thì em hoàn toàn được gia đình chu cấp. Nhưng từ năm thứ 2, em đã tham gia làm thêm các công việc khác như MC, thư ký phim, đóng phim quảng cáo, chụp mẫu ảnh. Ngoài ra em cũng kết hợp làm phim với các bạn lớp quay phim, dựng và tận dụng các mối quan hệ đang có để cùng nhau góp kinh phí tạo ra bộ phim là thành quả chung cho cả nhóm.
- Dự định trong tương lai của em là gì?
Em đang chuẩn bị cho phim tốt nghiệp của mình với sự hướng diễn của giảng viên - đạo diễn - NSND Khải Hưng. Em rất hi vọng bộ phim sẽ thành công và sẽ tốt nghiệp loại giỏi. Ngoài ra em cũng đang học tiếng Pháp để chuẩn bị cho khóa học cao học tại Pháp.
(TheoTùng Trần/Infonet)
" alt=""/>Nữ đạo diễn 9X xinh đẹp kể chuyện làm phim ma